Actions

Work Header

Rating:
Archive Warning:
Category:
Fandom:
Relationship:
Characters:
Additional Tags:
Language:
Tiếng Việt
Stats:
Published:
2025-08-06
Updated:
2025-08-12
Words:
2,340
Chapters:
3/?
Kudos:
13
Hits:
82

Randomly

Chapter Text

Bộ râu là tính mạng của Takaaki

Nhưng mà tính mạng kiểu gì sau một bữa nhậu tính mạng cũng bay luôn rồi?

Bình thường mỗi buổi sáng hai tên đàn ông kia sẽ chạy đến nhà của Uehara để ăn trực bữa sáng, vậy mà hiếm thấy dù đã gần sát giờ làm nhưng đến bóng dáng cũng không thấy. Không bàn đến Kansuke cà lơ cà phất, Takaaki rất nghiêm khắc với bản thân, dù là ngày 3 bữa đầy đủ dinh dưỡng hay giờ giấc đều tuân thủ nghiêm ngặt nên chắc chắn là có gì đấy đã xảy ra

Uehara lo lắng sửa soạn bản thân rồi phóng ù sang nhà bên cạnh, dùng chìa khóa dự phòng để mở cửa nhà Kansuke, quen thuộc lấy ra từ trong tủ giày đôi dép bông màu hồng bước vào trong nhà

“Kan, Aki”

Không có tiếng đáp lại

Chẳng lẽ họ đi trước mà không bảo cô?

Uehara nhíu mày đứng trước cầu thang lên tầng 2, một lần nữa gọi tên hai người họ nhưng đáp lại vẫn là một sự im lặng

Không, cũng không hẳn

Tiếng sột soạt nhỏ phát ra từ nơi nào đó, nếu không phải Uehara tập trung lắng nghe có lẽ đã bị bỏ qua

Âm thanh phát ra không phải từ trên tầng mà ở phòng khách bên tay trái cô, Uehara mở cửa, mùi rượu sake bị đè nén trào ra ngoài cho thấy người trong phòng hôm qua đã uống điên cuồng cỡ nào

Hai con người khiến Uehara nhức đầu vẫn ngon lành cuốn lấy nhau mà ngủ. Phòng khách của Kansuke khá đơn giản, chỉ có một chiếc kệ để TV cùng bàn sưởi Kotatsu ở giữa phòng, trên bàn còn hai chai sake to đùng cùng vài cái đĩa trống không.

Hai người họ đều nằm dưới bàn sưởi ấm áp, Takaaki gối đầu lên tay Kansuke, vùi mặt vào hõm cổ hắn trong khi cái tay làm gối kia gập lại, dùng lòng bàn tay để che tai Takaaki, có lẽ là để cản tiếng gọi ầm ĩ của Uehara. Theo thói quen, hắn cọ cọ cằm vào mái tóc mềm mại của người trong lòng như xác nhận người vẫn ở đây.

Uehara như đã quá quen với cảnh này, bước vào trong phòng, mở tấm rèm che chắn cửa kính sát đất hướng ra ngoài sân sau

“Chậc, em bị điên à?”

Kansuke làu bàu, cánh tay tê rần cố vươn ra xoa mặt Takaaki, đảm bảo anh chưa bị đánh thức thì mới từ từ rút ra. Uehara càng bực hai tên ngốc rõ ràng biết hôm nay vẫn là ngày làm việc mà thả phanh nhậu nhẹt đến mức ngủ quên luôn

“Hả? Là ai bị điên…” Uehara khựng lại, ánh nắng chiếu vào làm sáng bừng phòng khách, đến bấy giờ cô mới nhận ra điều kì lạ

Một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, Kansuke tự giác cạo râu

“Không cạo em cũng nói, cạo em cũng…” Kansuke ngồi dậy, lắc lắc cái tay tê cứng sau một đêm làm gối cho Takaaki, nói đến một nửa cũng khựng lại

“…hình như tôi điên thật rồi”

“Hả?”

Uehara thuận theo ánh mắt của Kansuke, nhìn xuống Takaaki đang dựa mặt vào đùi Kansuke ngủ, đổ mồ hôi lạnh

Tính mạng của Takaaki…nhầm, râu của Takaaki mất rồi

“…hai anh uống kiểu gì mà cạo cả râu của nhau vậy???”

“Anh không biết??”

Hôm qua sở dĩ hai người phòng túng như vậy vì Takaaki mới kết thúc một vụ án kéo dài cả một tuần, hai người đều xin nghỉ phép, uống điên cuồng để ăn mừng. Nhưng mà không nghĩ tới uống đến độ cạo luôn cả tính mạng của Takaaki rồi

Giờ vẽ tạm bộ râu lên còn kịp không - Kansuke hiếm thấy cứng họng, ánh mắt hoảng loạn nhìn Uehara

Nếu anh thấy mạng dài thì thử đi - Uehara khinh bỉ đáp lại ánh mắt của hắn

Đáng tiếc, có giấu thì cũng quá muộn, Takaaki tỉnh dậy thấy nửa cái mạng cũng đã mất, trốn dưới kotatsu trốn tránh sự thật, dù Uehara và Kansuke có dỗ thế nào cũng không chịu chui ra, phải đến khi Kansuke dùng biện pháp mạnh đòi đốt quyển truyện “Cậu bạn Khổng Minh bên lớp 2-A” thì mới ấm ức ló đầu ra đối diện với sự ra đi của bộ râu